Monday, December 1, 2008

Entry for December 01, 2008


Ôi Giáng Sinh! Giáng sinh Sài gòn bao giờ cũng làm lòng mình man mác một nỗi niềm không đâu. Tiết trời lành lạnh, màu xanh lá, màu đỏ ở khắp nơi và những bài hát Giáng sinh tưng bừng rộn rã. Mấy đứa bạn mình dù có đạo hay không có đạo thế nào cũng đi tìm mua những đĩa nhạc Giáng sinh về nghe, thậm chí đến bây giờ vẫn thế. Chỉ thói quen tặng thiệp hồi nhỏ là không còn nữa. Đâu đó trong hộc tủ của mình vẫn còn những tấm thiệp Giáng sinh ngày xưa với những lời chúc tinh nghịch của tuổi học trò.

Nhớ tụi nó và mình hôm qua quá. Giáng sinh là đi bộ thỏa thuê, là đứng mỏi chân nhìn những tháp chuông nhà thờ trên nền trời thăm thẳm. Sao mình có cảm giác Giáng sinh thường hay có trăng, một mảnh trăng lưỡi liềm mỏng manh hay cũng có khi trăng gần tròn mờ mờ trong mây. Giáng sinh ở Sài gòn thì đông nhưng những vùng ven lại tĩnh lặng và yên bình lắm. Nếu đi trong những hẻm nhỏ xóm đạo thì đèn nhấp nháy treo thành những con đường đầy ánh sáng và hang đá ở khắp nơi. Cảm giác về Giáng sinh của một kẻ ngoại đạo như mình là sự yên bình của đêm Thánh len lỏi khắp không gian, những bản thánh ca dịu dàng dịu dàng...

Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời, Chúa sinh ra đời, nằm trong hang đá nơi máng lừa. Trong hang Belem ánh sáng tỏa lan tưng bừng, nghe trên không trung tiếng hát vang lừng vang lừng, đàn hát réo rắt réo rắt, xướng ca dư âm vang xa, đây Chúa giáng sinh vì ta. Người hỡi hãy bước bước tới, đến đây trong hang Belem Ôi Chúa giáng sinh khó khăn thấp hèn...

Bọn mình đã ngân nga trong một đêm Giáng sinh nào cùng nhau những bài ca như thế ...

No comments: