Wednesday, June 4, 2008

Entry for June 04, 2008

Tự nhiên dạo này lại nhớ mấy bài thơ hồi đi học phổ thông xưa xửa xừa xưa

Bài này:


Chiếc lá đầu tiên



Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Lời hát đầu xin hát về trường

Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Ôi nỗi nhớ có bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi

"Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi,
Với lại bảy chú lùn rất quấy"
"Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy"
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)

Những chuyện năm nao những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy tóc chớ bạc thêm

Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi

Em đã yêu anh, anh đã xa rời
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.

HOÀNG NHUẬN CẦM



Nhớ bài này nữa, hồi xưa được chép tặng trong lưu bút, không biết của ai


Ta nhớ mãi


Ban yêu hỡi, sắp đến giờ tạm biệt
Giây phút chia tay lưu luyến vẫn còn đây
Ta nắm tay nhau một khoảnh khắc mênh mông
Tuổi học trò sắp lui vào dĩ vãng

Ta nhớ mãi hoa bằng lăng phớt tím
Như vết mựa in trên trang vở học trò
Ta nhớ mãi những chùm hoa phượng đỏ
Như bao điểm mười cô giáo đã cho

Ta nhớ mãi những chiều hè lá sấu
Xao xác dưới chân gợi xao xuyến êm đềm
ta nhớ mãi những giận hờn nho nhỏ
Những vui buồn sung sướng âu lo

Tuổi học trò bảng đen, bàn ghế
Những trận cười, một thoáng buồn lướt qua
Nét khờ dại in dấu thời gian...
Và tiếng ve đầu mùa lại náo nức râm ran

Thì cứ quên nhau đi để đến ngày gặp lại
Ta sẽ lại nhìn nhau như cái thuở ban đầu
Mảnh trời xanh - chiếc gương thời thơ ấu
Là chúng mình mãi mãi ở trong nhau.


Bài này nữa, cũng được chép tặng:


Thôi chào nhé bạn ơi chào nhé
Bạn thân yêu ta nhớ bạn trong lòng
Cuộc chia ly không bao giờ định sẵn
Hẹn một ngày tái ngộ chờ mong


Và tập tành làm thơ hồi lớp 12:


Tạm biệt nhé mái trường ơi!
Những chỗ ngồi ta chỉ tình cờ ghé lại
Những dấu vết thoáng qua để không thành mãi mãi
Những vui buồn vô cớ nối đuôi nhau

Tạm biệt nhé bạn bè ơi!
Ghế đá, hàng cây, trống trường vẫn đấy
Những ngày nghỉ nắng hanh vàng biết mấy
Thế giới này chỉ có mỗi ta thôi!

Giá như ngày đừng trôi để nắng mưa đứng lại
Tiếng bước chân hành lang còn vọng mãi
Hồi trống trường nửa chừng đang vang dội
Ánh mắt nào bối rối hãy còn nguyên

Ngủ yên nhé những kỷ niệm thần tiên
Chú dế mèn bị bỏ quên trong lớp học
Trong hộc bàn những vui buồn nằm lăn lóc
Phấn màu phấn trắng không biết lạc về đâu?

Chúng mình rồi không biết có quên nhau?
Không biết bao giờ lòng lại quay quắt nhớ?
"Đóng cửa tắt đèn" những trận cười một thuở
Không biết bao giờ ta nhìn lại phía sau...?


Thời học sinh đúng là thời đẹp nhất! Ngày xưa...