Saturday, January 10, 2009

Entry for January 10, 2009

Chiều nay, xóm mình lặt lá mai, người bắc ghế, người lom khom bên những gốc mai. Trong nắng gió buổi chiều, những lớp lá mai lao xao làm trong lòng rộn rạo gì đâu. Nhớ năm ngoái...

Tối, đi cà phê, hỏi bạn bè lặt lá mai chưa, lại được nghe những câu chuyện xưa xửa xừa xưa về chuyện lặt lá mai. Lặt lá mai là chuyện của trẻ con, người lớn chỉ đạo thôi, mà không phải trẻ con nào cũng biết lặt lá mai, đứa nào tuốt cành lặt cho lẹ là cấm cửa. Phải lặt cho khéo để không làm chết những nụ non mới nhú, từng lá từng lá một. Có những người lớn bây giờ tự hào mình từng là trẻ con lặt lá mai giỏi nhất, từng tham gia lặt lá mai cho cả xóm, lặt cây nào cây nấy trổ bông vàng rực. Trong ký ức của người lớn, Tết là sân nhà đầy những cánh mai vàng hòa trong xác pháo hồng, là hương hoa mai thoang thoảng và ty tỷ thứ "hầm bà lằng xán cấu"...

Ký ức của người khác bao giờ cũng khiến mình cảm thấy cuộc sống này thật là sống động. Cứ như thể cảm xúc của họ đang truyền sang! Mình nghĩ tới những điều ta không bao giờ cảm thấy nhưng đối với người khác lại vô cùng đặc biệt và quan trọng! Mọi thứ trên đời xảy ra thảy đều có ý nghĩa riêng của nó, chỉ là có cảm nhận được hay không mà thôi.

Bây giờ nhìn lại những năm tháng qua, những điều vui hay buồn đều chính là những bằng chứng về cuộc sống này, thấy nhẹ nhàng vô cùng và sẵn sàng đón chờ những điều sắp tới, luôn có những điều không thể nào đoán trước và thấy mình đang hạnh phúc biết bao!


No comments: