Tuesday, March 25, 2008

Nghĩ về cô đơn

Hôm qua đọc "Sự cần thiết của cô đơn" của Cao Hành Kiện, lòng bỗng vỡ ra nhiều điều. Trước nay mình vẫn hay suy nghĩ về nỗi cô đơn, vẫn cho rằng nó là một thuộc tính của con người, thế nhưng cho đến tận hôm qua mình mới cảm thấy thực sự hiểu thêm về cái cảm thức này.

Có những giai đoạn trong cuộc đời mình, cảm thấy cô đơn. Đến nay, đã đủ nhiều để mình biết điều đó thật bình thường và là thứ mọi người đều trải qua. Mình vẫn thường thấy đó là cảm giác tiêu cực, có lúc vượt qua nó bằng bạn bè, công việc, trút nó vào đâu đó để có lúc nhìn lại thấy được những cảm giác mình đã từng trải qua... và tin rằng rồi nó cũng sẽ qua, như mọi thứ đều có mở đầu và kết thúc. Thế nhưng nỗi cô đơn là một vòng luẩn quẩn rất hay trở lại là bởi vì mọi thứ mà ta mong muốn dường như đều thuộc về thế giới bên ngoài? Khi đọc "Sự cần thiết của cô đơn" mình nhớ lại những điều Dadi Janki đã nói về sức mạnh nội tâm, và cảm thấy cô đơn chính là để tôi luyện sức mạnh này. Bất cứ điều gì xảy đến với ta đều mang một ý nghĩa nào đó trong quá trình hoàn thiện chính bản thân mình.

Niết bàn chính là sự an vui ở hiện tại.

Biết là thế nhưng vẫn biết từ suy nghĩ đến hành động không phải là đơn giản.

No comments: