Wednesday, February 13, 2008

Romance 1


(nghe bài hát)


Nhạc: Phú Quang
Thơ: Ý Nhi
Trình bày: Ngọc Anh

Em đi tìm góc xa nơi cuối vườn
Em muốn trốn sâu vào sự bình yên
Sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh

Đôi lần em nhìn tán cây
Mà ứa nước mắt vì màu xanh
Vì sự trong trẻo

Rồi em khóc, rồi em khóc
vì đốm nắng loang trên vạt cỏ
Rồi em khóc, vì gịot mưa trắng như giọt lệ
Vì viên đá dần tan trong ly nước mùa hè

Và em nhớ, và em nhớ
Về bến sông xưa một chiều
Và em nhớ giọt mưa rớt trên đầu trần
Nhớ chiếc võng xưa đơn sơ ngoài hiên vắng

Rồi em muốn được ra đi như thế
Ra đi tràn đầy biết ơn
Ra đi mà trên đôi mi đã khép
Còn lan chảy giọt nước mắt hân hoan

Có nỗi buồn nào khi những kỷ niệm đã qua sẽ qua mãi mãi, những ước mong rồi sẽ chẳng thành sự thật, nhưng cuộc sống ngoài kia cứ trôi đi, lá cây vẫn xanh, mọi thứ vẫn trong trẻo và rực rỡ , những đốm nắng sẽ vẫn cứ loang trên vạt cỏ, những viên đá sẽ vẫn cứ tan đi dưới sức nóng của mùa hè... ? Mọi thứ như là tàn nhẫn... ? Cuộc sống sẽ là như thế, mọi thứ sẽ là như thế, sẽ có những giây phút, có những giai đoạn như thế, có những lúc lòng ta như thế. Nghĩ về ngày hôm qua và tiếc nuối, nhưng trong nỗi buồn có niềm hạnh phúc đã từng được sống như thế ? Sẽ là kết thúc, là ra đi hay để bắt đầu một điều gì khác hơn...?

No comments: