Tuesday, February 5, 2008

Entry for February 05, 2008


Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già...

Qua giao thừa sẽ cảm thấy hết Tết ngay thôi, vì không còn điều gì để mà chuẩn bị và trông đợi hay vì có lúc cảm thấy Tết chỉ là một chuỗi ngày chủ nhật (dù chỉ là có lúc thôi!). Ngoảnh lại nhìn những "mình" của những năm qua, đã biết bao thay đổi, cảm nhận về mọi thứ cũng thay đổi xiết bao: náo nức đã bớt dần, cái nhìn với mọi thứ cũng trở nên gần với mặt đất hơn...

Thay đổi không phải là xấu, ở mỗi gian đoạn nào đó người ta trở nên như thế vì quy luật tất yếu mà thôi. Ví như tình yêu thời tuổi trẻ thì bồng bột và lắm mê say, khi già đi có khi người ta không còn yêu như thế nữa, nhưng bù lại tình cảm đằm thắm và chín chắn nhiều hơn.

Nhưng không ai lại đi so sánh tình yêu cả, mỗi người mỗi khác, và tình yêu cũng không đứng yên, nó cùng sống với những thay đổi của hai người yêu nhau, nếu họ thay đổi không cùng nhịp, có thể tình yêu cũng ra đi.

Tự nhiên nhớ một câu hát: "Em nhớ anh có thể bởi tình yêu, hay có thể vì ngày xưa quá đẹp..." Ơ, sao tự nhiên lại lan man thế!

No comments: