Có phải nỗi nhớ vốn có rất nhiều mùi, tùy theo làn hương nào đã đi vào trong nỗi nhớ ? Có khi mùi nhớ là hương đất ngai ngái sau mỗi thoáng mưa rào đầu hạ. Là mùi hoa ngọc lan trong một đêm mưa. Là mùi hoa sao đen tháng ba Sài Gòn. Mùi hoa sử quân tử trong một con hẻm bâng quơ nào đó. Một thoảng hương hoa ban nhè nhẹ ở sân trường...
Khi mùi hương đột nhiên xuất hiện, thì không gian đã từng chứa đựng mùi hương ấy cũng trở về lãng đãng, mơ hồ trong trí nhớ. Có khi ký ức chất chồng ký ức và chỉ còn lại cảm giác không rõ tên về một mùi hương, cũng có khi đột nhiên rõ ràng kinh khủng!
Ôi, những người mũi thính đến là hay nhớ linh tinh

No comments:
Post a Comment