Tuesday, January 22, 2008

Chiều...


Evening bells - Isaac Levitan


Chiều là khi kết thúc của một ngày. Người ta thật dễ có cảm giác buồn buồn và nuối tiếc vào những lúc hoàng hôn. Là khi nỗi nhớ thật dễ dâng đầy và những cảm giác bâng khuâng nhân cơ hội tìm về "len lén tâm tư". Chiều có khi là "chiều một mình qua phố"... Có khi "chiều chậm đưa chân ngày"... Có khi "Chiều không em"... Lại đôi lúc "khi chiều xuống bên sông nước lên"...

Âm thanh của tiếng "chiều" vang lên sao quá quen mà bỗng nhiên có lúc thành lạ lẫm...

Chiều hoang
Nhạc Phú Quang
Thơ: Thái Thăng Long

Không có ai
khi chiều về trước ngõ
chiều và chiều thương nhớ
Em và em ở đâu?
Không có ai
khi chiều đến hư ảo
nắng trên cao và gió vô tình

Chiều hoang trong bài ca
cho ta và em nơi ấy
cho mỗi cuộc đời
cho mỗi nhành hoa
cho mỗi nụ hôn
cho đầy men rượu
cho cuộc tình lìa xa
giấc mơ giờ phôi pha

........


No comments: