Saturday, September 4, 2010

Đã Thu rồi, hôm nay đi qua cây hoa sữa đầu hẻm, thấy trong tán lá có những chùm hoa bắt đầu hé nụ. Cũng lạ, năm nay hoa sao đen không nở thành mùa. Mùa mưa đến trễ và bây giờ, đầu tháng 9, thỉnh thoảng gặp vài cây sao đen lặng lẽ xòe những cánh hoa nhỏ bé, thỉnh thoảng gặp mùi hương quen thuộc ấy vào những sáng đi làm sớm. Mùa lẫn vào mùa. Kỳ lạ.

Nhiều năm trước, mình mong, sẽ gặp ai đó để cùng đi đến cuối đời. Bây giờ nghĩ như thế thật ngây thơ, cuộc sống vốn phức tạp vô cùng, số phận nào chờ đón mình chứ. Bây giờ, nghĩ mọi thứ sẽ đến khi nó đến, có thể ngọt ngào cũng có thể đắng cay và không ai đoán trước được điều gì. Vấn đề là chấp nhận và dám sống, thế thôi.

Qua 30 rồi, nhìn mọi thứ không còn bi kịch nữa...

2 comments:

Unknown Soldier said...

Sao buồn thế Giami, Giami có vẻ là một cô gái mộng mơ và hay hoài niệm nhỉ. Bạn cứ sống như bạn đang có, mọi chuyện phải đến sẽ đến mà.
Chúc bạn tìm được một nửa sẽ đi bên bạn đến cuối cuộc đời...

_Unknown Soldier_

Giamillia said...

US mến, hình như mình không phải là kẻ duy nhất mộng mơ và hay hoài niệm nhỉ? :). Mình sẽ sống như mình đang có chứ, đôi khi chúng ta chỉ buồn trong một giai đoạn, không, có thể chỉ là một vài khoảnh khắc nào đó của đời mình phải không? Thanks bạn nhiều US và mong bạn cũng luôn vui vẻ và hạnh phúc! :)